Người người đang sống trong niềm vui của
Chúa đã Phục Sinh, nhưng với tôi dường như vẫn còn lẩn quẩn trong ngày thứ Sáu
Tuần Thánh mà chưa bước ra khỏi ngày cái ngày thứ Sáu ảm đạm này. Hình ảnh một
Giê-su với đoạn kết của một cuộc đời là thân xác bị treo thập giá kia, giữ tôi
lại để cảm, để ngẫm rồi để nghĩ về cuộc đời, về lối sống và về một xã hội hiện
tại.
Vì đâu?
Vì phải chăng dân trí ngày càng cao thì người
ta gian lận nhiều hơn. Người ta tìm ra lắm trò để lừa gạt nhau. Đối thủ, đối
tác, đồng nghiệp, đồng hương và ngay cả đến anh chị em ruột thịt hay cha mẹ với
con cái cũng có những chuyện gian lận, tráo trở và lọc lừa. Và không đâu xa,
ngay chính tại nơi được gọi là “tiên học lễ, hậu học văn” mà gian lận, lọc lừa
xảy ra như chuyện ‘xưa rồi diễm ơi’.
Trước nhu cầu có con của nhiều người hiếm
muộn hay vô sinh, nhiều người chọn cách thụ tinh nhân tạo với ước muốn có được tiếng
trẻ con trong nhà hay cũng là cách để gìn giữ gia đình. Đây là một ước chân
chính. Thế nhưng, Giáo Hội vẫn giữ trọn lập trường KHÔNG. Chúng ta đều ý thức
rằng chỉ mình Thiên Chúa mới là chủ sự sống. Vậy mà chúng ta đang xâm phạm đến
chủ quyền tuyệt đối của Thiên Chúa trong lĩnh vực sự sống. Chúng ta phải hiểu
rằng, để có một đứa trẻ được sinh ra từ thụ tinh nhân tạo, người ta sẽ phải sản
xuất nhiều đứa trẻ khác cùng một lúc, sau đó chọn lọc và giữ lại một đứa trẻ.
Có nghĩa là những đứa trẻ kia bị giết chết. Đó là bản chất của việc thụ tinh
nhân tạo. Và Giáo Hội trả lời KHÔNG với sáng tạo này. Nhưng nhiều người, ngay
cả một số Kitô hữu vẫn chọn biện pháp này.
Dường như tôi quá bi quan khi nhìn thấy thực
trạng cuộc sống như đang đóng thêm đinh vào thân xác Ngài. Dường như chẳng có
gì là hy vọng. Nhưng bạn và tôi không được phép bi quan. Chúng ta không được
phép thất vọng. Vì chúng ta tin rằng, nếu không có cái ngày thứ Sáu này thì có
lẽ mỗi người chúng ta sẽ không thể cảm nhận được một tình yêu vô điều kiện,
không nhìn thấy được ánh huy hoàng của Chúa Phục Sinh đang và sẽ tiếp tục chiếu
tỏa trong từng ngõ hẹp của cuộc sống:
Khi vẫn còn những người
trả dám dấn thân giúp những nông dân miền Trung bán hết nông sản bị ngập lũ.
Khi vẫn còn những tấm
lòng như Tống Phước Phúc.
Khi vẫn còn một Nguyễn Xuân Trang, tài xế taxi chưa vợ, nhanh trí và quả cảm đã kịp cứu sản phụ trên đường đi sinh nở.
Khi vẫn còn một Nguyễn Xuân Trang, tài xế taxi chưa vợ, nhanh trí và quả cảm đã kịp cứu sản phụ trên đường đi sinh nở.
Khi vẫn còn nhiều và
nhiều hình ảnh đẹp giữa đời mà đôi lúc ta vội bước qua.
Và mỗi người chúng ta sẽ hỏi chính mình: “Không là tôi, ai sẽ là?” Là cánh tay nối
dài của Thiên Chúa mang ánh sáng và niềm vui Phục Sinh đến với mọi người?
Lê Đỗ Quyên, aci