July 26, 2014

Giao Ước

Không biết câu nói: “Đi tu là đi tù” có từ lúc nào, nhưng tôi thường hay nghe nhiều người nhắc đến khi nhìn thấy các ông Cha bà Sơ. Trong thâm tâm, tôi cảm thấy không đúng, nhưng cũng chẳng hứng thú để bàn cãi thêm vì điều này chẳng liên quan gì đến tôi. Là một người trẻ, tôi hiểu rằng trong trái tim bé nhỏ của mỗi người, tình yêu có lý do riêng của nó mà không phải ai cũng có thể lý giải như một bài toán nhân. Trong đời tu cũng vậy, tôi tin không có sự ép buộc hoặc bất cứ lý do nào khác ngoài hai chữ Tình Yêu. Suy cho cùng, tôi nghĩ nếu chọn đời sống thánh hiến mà không có sự tự do, đây đúng là một nhà tù thật sự mà chính người đó đang giam lỏng bản thân mình.
Ngày qua tháng tới, tôi đã bước vào tuổi mộng mơ. Tất nhiên chuyện yêu đương trai gái là một phần của cái tuổi mới lớn như tôi. Tôi mơ ước được gặp chàng hoàng tử của lòng tôi với những tiêu chuẩn căn bản như phải có dáng vẻ bề ngoài trông dễ nhìn, can đảm và tử tế. Đôi lúc tôi cũng tự hỏi mình là ai mà dám đưa ra tiêu chí chọn bạn trai khi tôi thường nghe những người hàng xóm xì xầm với nhau mỗi khi thấy bạn bè đến nhà chơi: “Con nhỏ đó chẳng đẹp tí nào, tốt nhất là đi tu, chứ ở ngoài ai đâu lấy nó”. Tôi cảm thấy phiền lòng, nhụt chí và mất tự tin với chính mình khi nghe những lời nói đó. Mặc kệ miệng người đời, tôi vẫn tin vào nhận định của mình và coi đó là những phán đoán sai lầm của họ. Bản thân tôi nhận thấy có rất nhiều tu sĩ nam nữ xinh đẹp, dễ thương và có học vị cao. Hơn nữa, họ còn được mọi người kính trọng.
Tôi tin vào cảm nhận của mình!
Một dịp khác, tôi đi cùng một nhóm hành hương và nghe lỏm được câu chuyện của những người trong đoàn kháo nhau về một Sơ xinh đẹp nào đó. Họ tiếc cho nhan sắc và tài năng của Sơ. Nếu Sơ ở ngoài đời chắc phải có một vị trí cao trong xã hội và được nhiều bổng lộc. Họ cảm thấy thương hại cho Sơ đã chôn vùi cuộc đời và tài năng trong bốn bức tường của nhà dòng. Trong lòng tôi chợt nảy ra ý nghĩ: “Các tu sĩ phải xinh đẹp, hấp dẫn và được học hành thành đạt. Bởi vì Chúa xứng đáng được nhận những điều tốt nhất từ chúng ta. Đây không chỉ là hình dáng bề ngoài, nhưng cả đời sống thiêng liêng nữa. Thiên Chúa phải ở vị trí số Một. Vì vậy, Ngài phải được nhận tất cả những điều nhất của chúng ta.
Ơn gọi của tôi cũng là một mầu nhiệm và là điều Nhất mà tôi có thể hiến dâng cho Thiên Chúa. Đó là câu chuyện tôi bị một bàn tay vô hình nắm lấy. Tôi chưa từng bị thu hút bởi những chiếc áo dòng đen và cũng không bao giờ nghĩ đến những chuyện ngớ ngẩn như vậy. Ấn tượng của tôi là trông các Sơ như những chú chim cánh cụt đang đi trên tuyết trắng. Tôi không tìm thấy sự duyên dáng và thẩm mỹ. Đó chỉ là suy nghĩ của một con bé chưa xong ghế trung học.
Tuổi nông nổi cũng qua. Được Cha xứ giới thiệu, tôi đi Hồng Kông tiếp tục những năm đại học xa nhà. Sau ba năm ở Hồng Kông, tôi được về thăm gia đình và cũng là dịp gia đình sắp xếp lễ đính hôn cho tôi với một anh chàng đã được chọn lựa sẵn. Nhưng bàn tay định mệnh của Thiên Chúa thì khác. Thay vì về bằng đường hàng không thì nghe lời bạn khuyên tôi chọn khám phá hành trình đường thủy. Mất ba ngày để về đến Việt Nam từ Hồng Kông. Trên chuyến tàu đó, cuộc đời và tương lai tôi hoàn toàn bị đảo lộn. Trong sự tình cờ, tôi gặp bốn Sơ người Nhật. Chúng tôi có những cuộc trò chuyện thú vị trong suốt ba ngày dài lênh đênh trên biển. Trong bốn Sơ chỉ có một Sơ có thể nói được tiếng Anh. Điều tò mò nhất đối với tôi là tất cả họ đều mặc áo dòng đen và mang một trái tim màu vàng sáng chói trên ngực. Trái tim này là điểm thu hút sự chú ý làm tôi quên đi chiếc áo dòng đen kia. Tôi cảm nhận như Chúa đang thì thầm: “Đây là trái tim của Ta dành cho con!” Một điều nữa hấp dẫn sự chú ý của tôi là linh đạo của Dòng. Họ là những người Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu., chầu Thánh Thể
        Chúa ngày đêm, bởi vì Đền Tạ Thánh Tâm Chúa Giêsu là mục tiêu sống của họ.
Lắng nghe những câu chuyện, những chia sẻ của các Sơ, tâm hồn tôi được mở ra. Tôi nhận ra sự trùng hợp dễ thương khi liên hệ với lịch sử gia đình có truyền thống yêu mến Thánh Thể và Thánh Tâm Chúa Giêsu. Cũng trên chuyến tàu đó, tôi được tham dự thánh lễ do một Linh Mục Dòng Tên chủ tế. Đó cũng là ngày hội của cả Dòng Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu. Đấng sáng lập Dòng tên là Rafaela Maria được phong Á Thánh. Các Sơ đã mừng lễ ngay trên chuyến tàu này. Tôi như không còn tin vào cảm xúc của mình nữa. Quá nhiều sự kiện xảy ra cùng một lúc trên chuyến tàu về thăm nhà.
Trong những ngày tháng ở cùng gia đình, tôi phải tranh đấu với chính mình để tìm thánh ý của Thiên Chúa cho cuộc đời. Tôi xin gia đình dừng lại những kế hoạch đã chuẩn bị, thay vào đó tôi mạnh mẽ nói với gia đình ước muốn và cho phép tôi quyết định đời mình. Tôi xin vào Dòng Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu. Đến lúc này tôi luôn tin rằng bàn tay của Thiên Chúa đã chạm vào cuộc đời tôi và thay đổi nó theo kế hoạch của Ngài.
Tôi luôn tự tin để nói thật to: “Tôi yêu ơn gọi Nữ Tỳ của Thánh Tâm Chúa Giêsu.” 


1 comments:

  1. Nhiều chị em cho rằng giãn não thất ở thai nhi có nguy hiểm không nhỉ, nó có ảnh hưởng thế nào đến thai nhi, những dấu hiệu thai nhi phát triển khỏe mạnh là dấu hiệu nào, có mang lại hiệu quả trong thời gian thai kỳ không, thai nhi biết đạp khi nào và có giúp các mẹ cảm nhận được sự phát triển của thai nhi thông qua lần đạp, bà bầu nên cho bé nghe nhạc khi nào khi trong thời gian thai kỳ, vì nhạc rất tốt cho trí não của trẻ, những phương pháp tăng lượng nước ối cho bà bầu giúp bà bầu trong thời kỳ mang thai không sợ thiếu ối và giữ tình trạng cân bằng lượng ối.

    ReplyDelete

 
Back to Top