SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Hai 06/01/2014 sau Lễ Chúa Hiển Linh
Bài đọc: 1 Ga 3, 22 – 4, 6
Anh em thân mến, bất cứ điều gì
chúng ta xin, chúng ta được Thiên Chúa ban cho,
bởi vì chúng ta tuân giữ các điều răn của Người và làm những gì đẹp ý Người. Đây
là điều răn của Người: chúng ta phải tin vào
danh Đức Giê-su Ki-tô, Con của Người, và phải
yêu thương nhau, theo điều răn Người đã ban cho
chúng ta. Ai tuân giữ các điều răn của Thiên
Chúa thì ở lại trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở lại trong người ấy. Căn cứ vào điều này, chúng ta biết được Thiên Chúa ở lại trong chúng ta, đó là nhờ Thần Khí, Thần Khí
Người đã ban cho chúng ta. Anh em thân mến, anh
em đừng cứ thần khí nào cũng tin, nhưng hãy cân
nhắc xem thần khí nào mới phát xuất từ Thiên
Chúa, vì đã có nhiều ngôn sứ giả lan tràn khắp
thế gian. Căn cứ vào điều này, anh em nhận ra thần khí của Thiên Chúa : thần khí nào tuyên xưng Đức Giê-su Ki-tô là Đấng đã đến và trở nên người phàm, thì thần khí ấy bởi Thiên Chúa; còn thần khí nào không tuyên xưng Đức Giê-su, thì không bởi Thiên Chúa; đó
là thần khí của tên Phản Ki-tô. Anh em đã nghe
nói là nó đang tới, và hiện nay nó ở trong thế
gian rồi. Hỡi anh em là những người con bé nhỏ,
anh em thuộc về Thiên Chúa, và anh em đã thắng được các ngôn sứ giả đó, vì Đấng ở trong anh em mạnh hơn kẻ ở trong thế gian. Các ngôn sứ giả đó thuộc về thế gian; vì thế, chúng nói theo thế gian, và thế gian nghe chúng.
Còn chúng ta, chúng ta thuộc về Thiên Chúa. Ai biết Thiên Chúa thì nghe chúng ta. Ai không thuộc về Thiên Chúa thì không nghe chúng ta. Chúng ta cứ dựa vào đó mà nhận ra thần khí dẫn đến sự thật và thần khí làm cho sai lầm.
Tin Mừng: Mt 4, 12-17. 23-25
Khi ấy, Đức Giê-su nghe tin ông Gio-an đã bị nộp,
Người lánh qua miền Ga-li-lê. Rồi Người bỏ Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một
thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc địa hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li, để ứng nghiệm
lời ngôn sứ I-sai-a đã nói: Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường
ven biển, và vùng tả ngạn sông Gio-đan, hỡi Ga-li-lê, miền đất của dân ngoại! Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm đã thấy
một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần nay
được ánh sáng bừng lên chiếu rọi. Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói rằng: “Anh em
hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần.” Thế rồi
Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin
Mừng Nước Trời, và chữa hết mọi kẻ bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Danh tiếng
Người đồn ra khắp xứ Xy-ri. Thiên hạ đem đến cho Người mọi kẻ ốm đau, mắc đủ thứ
bệnh hoạn tật nguyền: những kẻ bị quỷ ám, kinh phong, bại liệt; và Người đã chữa
họ. Từ miền Ga-li-lê, vùng Thập Tỉnh, thành Giê-ru-sa-lem, miền Giu-đê và vùng
bên kia sông Gio-đan, dân chúng lũ lượt kéo đến đi theo Người.
SUY NIỆM:
Trong vùng thăm thẳm tối
của cuộc đời, một ánh sáng nhỏ mang lại niềm hy vọng. Dù chỉ là một ánh sáng
leo lét, nhưng cho chúng ta điều gì đó để hy vọng và hướng về tương lai. Đây
cũng là điều ngôn sứ Isaiah miêu tả về Chúa Giêsu trong Cựu Ước. Và trong Tân
Ước, ánh sáng này trở nên là một sự thật, đó là chính Chúa Giêsu.
Chúa Giêsu kêu gọi mọi
người hãy ăn năn thống hối. Ngài công bố tin mừng và chữa lành những người bệnh
đau cả thể xác và tinh thần. Chúa Giêsu vẫn là của ngày hôm qua, hôm nay và
ngay mai. Ngài vẫn là ánh sáng trong cuộc đời chúng ta hôm nay. Ngài vẫn chữa
lành các bệnh tật của chúng ta. Và Ngài vẫn mời gọi chúng ta hoán cải.
Trong tâm tình sám hối,
hãy tìm ánh sáng và niềm hy vọng của Thiên Chúa. Bởi vì thế gian này không mang
đến ánh sáng và niềm hy vọng thật cho chúng ta. Thế gian này có thể cho chúng
ta những niềm vui chóng vánh. Đừng bị vẻ lộng lẫy bên ngoài thế gian đang tô
điểm đánh lừa chúng ta.
Chúng ta hãy nhận định đâu
là giọng nói của Chúa Giêsu, Người luôn mời gọi chúng ta bước đi theo Ngài. Hãy
để Ngài là ánh sáng và niềm hy vọng của cuộc đời chúng ta hôm nay và mãi mãi.
Hãy xác tín rằng, chúng ta không bao giờ đi lầm đường lạc lối, nếu chọn lắng
nghe tiếng Chúa, người luôn mời gọi chúng ta quay trở về và thoát ra khỏi muôn
vàn tội lỗi.
0 comments:
Post a Comment