SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Năm 16/01/2014 sau CN I Thường Niên
Bài đọc: 1 Sm 4, 1-11
Hồi đó, Ít-ra-en ra giao chiến với người Phi-li-tinh. Họ
đóng trại ở gần E-ven Ha E-de, còn người Phi-li-tinh thì đóng trại ở A-phếch.
Người Phi-li-tinh dàn quân đối diện với quân Ít-ra-en, cuộc chiến trở nên ác
liệt và Ít-ra-en bị người Phi-li-tinh đánh bại: tại mặt trận, ở ngoài đồng,
chúng đã giết chừng bốn ngàn người. Khi dân trở về trại, các kỳ mục Ít-ra-en
nói: “Sao hôm nay Đức Chúa để chúng ta bị người Phi-li-tinh đánh bại? Chúng ta
hãy đi Si-lô lấy Hòm Bia Giao Ước của Đức Chúa về: Hòm Bia sẽ đến giữa chúng ta
và sẽ cứu chúng ta khỏi bàn tay quân thù.” Dân sai người đi Si-lô; từ đó họ
mang Hòm Bia về, Hòm Bia Giao Ước của Đức Chúa các đạo binh, Đấng ngự trên các
thần hộ giá; ở đó, bên cạnh Hòm Bia Giao Ước của Thiên Chúa, có hai con ông
Ê-li là Khóp-ni và Pin-khát. Khi Hòm Bia Giao Ước của Đức Chúa xuống trại, toàn
thể Ít-ra-en hò reo vang dội khiến đất rung chuyển. Người Phi-li-tinh nghe thấy
tiếng hò reo thì hỏi nhau: “Tiếng hò reo vang dội ấy trong trại bọn Híp-ri là
gì vậy?” Chúng biết là Hòm Bia Đức Chúa đã đến trại. Người Phi-li-tinh sợ hãi,
vì chúng nói: “Một vị thần đã đến trại!” Chúng bảo nhau: “Khốn thân ta, vì
trước đây không có như vậy! Khốn thân ta! Ai sẽ giải thoát ta khỏi tay những
thần hùng mạnh ấy? Đó là những thần đã dùng mọi thứ đòn mà đánh phạt người
Ai-cập trong sa mạc. Hỡi người Phi-li-tinh, can đảm lên, hãy tỏ ra là nam nhi,
kẻo phải làm nô lệ cho bọn Híp-ri như chúng đã làm nô lệ cho anh em. Hãy tỏ ra
là nam nhi và chiến đấu!” Người Phi-li-tinh giao chiến. Ít-ra-en bị đánh bại và
ai nấy chạy trốn về lều của mình. Đó là một đòn rất đau: về phía Ít-ra-en có ba
mươi ngàn bộ binh tử trận. Hòm Bia Thiên Chúa bị chiếm đoạt, và hai con ông
Ê-li là Khóp-ni và Pin-khát bị giết.
Tin Mừng: Mc 1, 40-45
Khi ấy, có người mắc bệnh phong đến gặp Đức Giê-su,
anh ta quỳ xuống van xin rằng: “Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.”
Đức Giê-su chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo: “Tôi muốn, anh hãy được
sạch!” Lập tức, bệnh phong biến khỏi anh, và anh được sạch. Nhưng Người nghiêm
giọng đuổi anh đi ngay, và bảo anh: “Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng
hãy đi trình diện tư tế; và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông
Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết.” Nhưng vừa đi khỏi, anh đã bắt
đầu rao truyền và loan tin ấy khắp nơi, đến nỗi Đức Giê-su không thể công khai
vào thành nào được, mà phải ở lại những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân
chúng từ khắp nơi kéo đến với Người.
SUY NIỆM:
Trong những vừa qua,
chúng ta nghe loạt câu chuyện Chúa Giêsu chữa lành nhiều bệnh tật khác nhau cho
những con người đau khổ bất hạnh. Nhưng không câu chuyện nào được miêu tả chi
tiết căn bệnh cũng như cách Chúa chữa bệnh như Tin Mừng hôm nay. Người phong
hủi chạy đến và quỳ trước Chúa Giêsu van xin một cách thống thiết: “Nếu Ngài muốn, xin làm làm cho con được
sạch.” Và Chúa Giêsu chạnh lòng
thương giơ tay đụng vào anh và bảo:
“Tôi muốn anh được sạch.” Chúng ta có
thể hỏi, điều gì đưa người phong hủi chạy đến và xin Chúa Giêsu chữa lành anh
ta?
Có phải bệnh của anh ta
là bệnh nguy hiểm không? Có lẽ là không phải vì bệnh phong hủi đẩy đưa anh ta
tìm kiếm Chúa Giêsu, nhưng có thể có lý do khác lớn hơn. Đó là một biển hồ sâu
thẳm của đức tin của người phong hủi dành cho Chúa Giêsu. Nếu không có đức tin
như vậy, có lẽ anh ta không chạy đến tìm gặp Chúa Giêsu. Và điều gì đánh động Chúa
Giêsu chữa lành cho anh ta? Đó có phải là đức tin mạnh mẽ của người phong hủi
này không?
Vậy điều gì mang chúng
ta đến với Chúa Giêsu? Tại sao chúng ta chạy đến Ngài để van xin và nguyện cầu?
Có phải chúng ta cầu xin vì chúng ta đang gặp những vấn đề khó khăn? Chúng ta
làm những điều này bởi vì chúng ta đang đau yếu cả thể xác và tâm hồn? Tin rằng
bệnh tật và những vấn đề cuộc sống không phải là lý do đầu tiên để chúng ta
chạy đến với Chúa. Đâu đó vẫn là đức tin của chúng ta vào Ngài!
Chúng ta hãy nhìn ra
được rằng đức tin luôn là sức mạnh chính để dẫn đưa chúng ta đến gần Thiên
Chúa. Bởi vì không có Thiên Chúa, chúng ta cũng chỉ là những con người bất toàn
và trắng tay.
0 comments:
Post a Comment