SUY NIỆM LỜI CHÚA
Chúa Nhật 16/02/2014 – CN
VI Thường Niên
Bài đọc 1: Hc 15, 15-20
Nếu con muốn thì hãy giữ các điều răn mà trung tín làm điều đẹp ý Đức Chúa. Trước mặt con, Người đã đặt lửa và nước, con muốn gì, hãy đưa tay ra mà lấy. Trước mặt con người là cửa sinh cửa tử, ai thích gì, sẽ được cái đó. Vì
trí khôn ngoan của Đức Chúa thật lớn lao, Người mạnh
mẽ uy quyền và trông thấy tất cả. Người để mắt
nhìn xem những ai kính sợ Người, và biết rõ tất cả
những gì người ta thực hiện. Người không truyền
cho ai ăn ở thất đức, cũng không cho phép ai
phạm tội.
Bài đọc 2: 1 Cr 2, 6-10
Thưa anh em, điều chúng tôi giảng dạy cho các tín hữu trưởng
thành là một lẽ khôn ngoan, nhưng không phải là lẽ khôn ngoan của thế gian,
cũng không phải của các thủ lãnh thế gian này, là những kẻ sớm muộn gì cũng
phải diệt vong. Trái lại, chúng tôi giảng dạy lẽ khôn ngoan nhiệm mầu của Thiên
Chúa đã được giữ bí mật, lẽ khôn ngoan mà Thiên Chúa đã tiền định từ trước muôn
đời, cho chúng ta được vinh hiển. Lẽ khôn ngoan ấy, không một ai trong các thủ
lãnh thế gian này đã được biết, vì nếu biết, họ đã chẳng đóng đinh Đức Chúa
hiển vinh vào thập giá. Nhưng, như đã chép: Điều mắt chẳng hề thấy, tai chẳng
hề nghe, lòng người không hề nghĩ tới, đó lại là điều Thiên Chúa đã dọn sẵn cho
những ai mến yêu Người. Còn chúng ta, chúng ta
đã được Thiên Chúa mặc khải cho, nhờ Thần Khí. Thật vậy, Thần Khí thấu suốt mọi
sự, ngay cả những gì sâu thẳm nơi Thiên Chúa.
Tin Mừng: Mt 5, 17-37
Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Anh em
đừng tưởng Thầy đến để bãi bỏ Luật Mô-sê hoặc lời các ngôn sứ. Thầy đến không
phải là để bãi bỏ, nhưng là để kiện toàn. Vì, Thầy bảo thật anh em, trước khi
trời đất qua đi, thì một chấm một phết trong Lề Luật cũng sẽ không qua đi, cho
đến khi mọi sự được hoàn thành. Vậy ai bãi bỏ dù chỉ là một trong những điều
răn nhỏ nhất ấy, và dạy người ta làm như thế, thì sẽ bị gọi là kẻ nhỏ nhất
trong Nước Trời. Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, thì sẽ được gọi là lớn
trong Nước Trời. “Vậy, Thầy bảo
cho anh em biết, nếu anh em không ăn ở công chính hơn các kinh sư và người
Pha-ri-sêu, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. “Anh
em đã nghe Luật dạy người xưa rằng: Chớ giết người; ai giết người, thì đáng bị
đưa ra toà. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: Bất cứ ai giận anh em mình, thì
đáng bị đưa ra toà. Ai mắng anh em mình là đồ ngốc, thì đáng bị đưa ra trước
Thượng Hội Đồng. Còn ai chửi anh em mình là quân phản đạo, thì đáng bị lửa hoả
ngục thiêu đốt. Vậy, nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có
người anh em đang có chuyện bất bình với anh, thì hãy để của lễ lại đó trước
bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình.
Anh hãy mau mau dàn xếp với đối phương, khi còn đang trên đường đi với người ấy
tới cửa công, kẻo người ấy nộp anh cho quan toà, quan toà lại giao anh cho thuộc
hạ, và anh sẽ bị tống ngục. Thầy bảo thật cho anh biết: anh sẽ không ra khỏi
đó, trước khi trả hết đồng xu cuối cùng. “Anh
em đã nghe Luật dạy rằng: Chớ ngoại tình. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết :
Bất cứ ai nhìn người phụ nữ mà thèm muốn, thì trong lòng đã ngoại tình với người
ấy rồi. Nếu mắt phải của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy móc mà ném đi; vì
thà mất một phần thân thể, còn hơn là toàn thân bị ném vào hoả ngục. Nếu tay phải
của anh làm cớ cho anh sa ngã, thì hãy chặt mà ném đi; vì thà mất một phần thân
thể, còn hơn là toàn thân phải sa hoả ngục. “Luật còn dạy rằng: Ai rẫy vợ, thì
phải cho vợ chứng thư ly dị. Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết: ngoại trừ trường
hợp hôn nhân bất hợp pháp, bất cứ ai rẫy vợ là đẩy vợ đến chỗ ngoại tình; và ai
cưới người đàn bà bị rẫy, thì cũng phạm tội ngoại tình. “Anh em còn nghe Luật dạy
người xưa rằng: Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Đức Chúa. Còn Thầy, Thầy
bảo cho anh em biết: đừng thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai
Thiên Chúa. Đừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ
Giê-ru-sa-lem mà thề, vì đó là thành của Đức Vua cao cả. Đừng chỉ lên đầu mà thề,
vì anh không thể làm cho một sợi tóc hoá trắng hay đen được. Nhưng hễ ‘có’ thì
phải nói ‘có’, ‘không’ thì phải nói ‘không’; thêm thắt điều gì là do ác quỷ.”
SUY NIỆM:
Trong bài đọc một trích sách Huấn
Ca nói về sự tôn trọng của Thiên Chúa, bằng việc cho con người sự tự do, nhưng
Chúa cũng ban cho con người lương tâm để phân định điều dở điều hay. Chính vì
thế, mỗi con người và đặc biệt là người Kitô hữu rèn luyện lương tâm mình theo
đạo lý của Thiên Chúa để sống ngay thẳng và trở nên tốt lành hơn mỗi ngày.
Thánh Phao-lô nhắc nhở tín hữu
Cô-rin-tô trong bài đọc hai cũng như mỗi người chúng ta là sự khôn ngoan cần có
ở đây không phải là khôn ngoan người đời nhưng là sự khôn ngoan mà thánh
Phao-lô nói, đó là khôn ngoan của Chúa Thánh Thần. Tất cả chúng ta từ khi lãnh
nhận bí tích rửa tội, đồng nghĩa với việc trở thành con cái Thiên Chúa.
Rồi Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu dạy
dân Ngài và chúng ta về lối sống theo đạo lý Thiên Chúa. Nếu chúng ta cũng để
mình bắt chước lối sống bề ngoài như những người Pha-ri-sêu hay thầy luật thì
có lẽ nước trời vẫn còn xa tẩm tay chúng ta. Vì sao? Những người biệt phái tiêu
biểu cho lớp người sống rất đàng hoàng và giữ luật lệ khắc khe, nhưng chỉ là vẻ
ngoài mà thiếu chiều sâu nội tâm cũng như khả năng biết rung động trước đau khổ
của người anh chị em mình mà biết chạm đến họ. Chúa Giêsu dùng hình ảnh so sánh
của chấm và phết giữa những người bần cùng với nhóm biệt phái để nhận thấy sự
bé nhỏ và chẳng có gì quan trọng của chấm phết. Nhưng với Thiên Chúa, mỗi chấm
mỗi phết đều quan trọng trong mắt Thiên Chúa, vì nó là cốt lõi của nội dung, là
thánh ý Thiên Chúa. Ví dụ chúng ta đọc kinh Lạy Cha: Lạy Cha chúng con ở trên trời và Lạy Cha, chúng con ở trên trời. Hai câu này bị hiểu khác nhau khi dấu
phết được đặt vào. Vậy để sống trọn vẹn nội dung, chúng ta cũng hiểu rằng lời mời
gọi sống trọn vẹn cho thánh ý Thiên Chúa.
Mỗi người chúng ta xác tín rằng, tất
cả mọi sự đều có ý nghĩa nếu chúng ta biết lắng nghe và thi hành thánh ý Thiên
Chúa để nên trọn lành.
0 comments:
Post a Comment