"Ước muốn tột đỉnh của tôi và cũng là Thánh Ý Chúa là nên Thánh bằng mọi cách."
Thánh Rafaela Maria
Trong
những bài suy niệm trước, chúng ta đã thấy đời sống hiệp thông trong cộng đoàn
rất quan trọng trong đời sống thánh hiến. Nhưng chắc hẳn chúng ta cũng đã có
nghe những thắc mắc về sự sống chung đụng của nam hay nữ tu sĩ. Có người cho rằng
họ khó sống hiệp tâm vì những cá tính khác nhau. Có người ngạc nhiên sao trong
một dòng quốc tế , những người khác chủng tộc hay ngôn ngữ có thể hòa đồng được.
Những thắc mắc này có lý. Vì ngay cả trong một gia đình, với tình liên hệ máu mủ
thật gần gũi, vậy mà không thiếu những tin giật gân về sự bất đồng hay cả những
tranh cãi và bạo động.
Bí
mật của sự chấp nhận, kính trọng lẫn nhau, và hòa mình trong yêu thương chính là
sự hỗ trợ của ơn Thánh, và sự hiệp thông tìm hiểu và sống thánh ý một Cha chung
trên trời. Yêu nhau trong tình yêu Chúa Kitô, người tu sĩ cùng chia sẻ một lý tưởng,
cũng như một sứ nhiệm rao giảng tình yêu đó.
Trước
hết, đâu là lý do của sự hiệp thông này? Là Kitô hữu, chúng ta không được cứu rỗi
và thánh hóa như những phần tử riêng rẽ. Theo gương ba Ngôi Thiên Chúa, luôn hoạt
động trong tinh thần hiệp thông, người giáo hữu được kêu mời cộng tác cùng nhau
tìm kiếm, kiến tạo và sống nước trời. Nhưng tìm kiếm, kiến tạo và sống nước trời
vẫn chưa đủ. Tông Huấn “Rao Giảng Tin mừng” ( Evangelium Nuntiandi) đã xác định
rằng: Những
ai đã lãnh nhận Tin Mừng, cũng như những người đã được triệu tập lại thành cộng
đoàn của ơn cứu chuộc, có thể và phải thông truyền và quảng bá Tin Mừng khắp nơi”
(RGTM, số13).
Xem
thế, tất cả những ai đã gia nhập gia đình Giáo Hội đều có nhiệm vụ sống Tin Mừng
hầu thi hành sứ mệnh tông đồ mở rộng nước Tình yêu. Thế có nghĩa là muốn trở thành
chứng tá thiết thực, người Kitô cần có đời sống cộng đồng trong tinh thần hiệp
thông. Người giáo hữu kết hiệp cùng đồng bạn trong giáo xứ, trong khi người tu hành sống ước muốn
tận hiến hoàn toàn cho Chúa trong cộng đoàn.
Dĩ
nhiên tình thân giữa những giáo dân không thể đạt được mức thân thiện của người
tu sĩ. Lý do hiển nhiên là họ không cùng sinh sống. Truyền thống Kitô ở Đông Phương
và Tây Phương nêu lên khía cạnh giao ước duy nhất với Thiên Chúa của đời tu, và
cả khía cạnh ước hôn với Đức Kitô trong sự hiệp thông với Chúa Thánh Thần. Hiểu
như thế bản tóm kết chương trình mọi cuộc
đời thánh hiến phải là hướng về sự thánh thiện. Tông Huấn về đời tận hiến khẳng
định: “Khởi điểm của chương trình này là sự kiện phải rời bỏ tất cả để theo Đức
Kitô” (ĐSTH số 93) Thánh Phaolô đã hiểu đúng điều đó, khi Ngài công bố:
Tôi
coi tất cả mọi sự là thiệt thòi, so với mối lợi tuyệt vời, là được biết Đức Kitô
Giêsu, Chúa của tôi…được biết chính Đức Kitô, nhất là biết Người quyền năng thế
nào nhờ đã Phục Sinh. (Pl 3: 8,10)
Gương hoàn toàn cố gắng gắn bó cùng Chúa của các
Tông Đồ đã được truyền lại qua các thời đại. Theo chương một câu 14 sách Tông Đồ
Công Vụ, các Tông Đồ tụ họp nhau trong nhà Tiệc Ly chuyên cần và cùng chung lòng
hiệp nhất trong lời cầu nguyện. Tinh thần cầu nguyện này lan tỏa ra tất cả các
cộng đồng các tín hữu. Theo chương hai, câu 46 và47 :
Họ
đồng tâm nhất trí, ngày ngày chuyên cần đến Đền Thờ. Khi làm lễ bẻ bánh tại tư
gia, họ dùng bữa với lòng đơn sơ vui vẻ. Họ ca tụng Thiên Chúa, và được toàn dân thương mến.
Nếu
đồng tâm nhất trí, chia sẻ mọi sự, và cùng ca tụng Chúa, là những điểm đặc trưng
của cộng đồng các tông đồ, một cộng đoàn người tu sĩ không thể khác hơn. Tuy
nhiên, là một tập hợp của bao người từ những hoàn cảnh khác nhau, đời sống cộng
đoàn không thể tránh được những khó khăn xích mích.
Cách
nhìn và tiêu chuẩn sống trong các lựa chọn cụ thể trong đời sống hàng ngày thường
gây ra những xung khắc. Để thắng vượt chính mình và những khó khăn này, người
tu sĩ cần sự trợ giúp của ơn Thánh Chúa.
Muốn thế mỗi tu sĩ cần có đời sống cầu nguyện mạnh mẽ. Mỗi tu sĩ cần được nuôi
dưỡng trong tình yêu Cha chung qua các ơn thánh hàng ngày của các phép Bí Tích,
nhất là Bí Tích Thánh Thể.
Vì
Bí Tích Thánh Thể là tâm điểm của đời sống Giáo Hội cũng như của đời sống tận
hiến, người tu sĩ được kêu mời tham gia tích cực sống “Màu nhiệm vượt qua của
Đức Kitô hợp nhất với Người trong cuộc hiến dâng mạng sống lên cho Chúa Cha nhờ
Thánh Thần.” (ĐSTH số 95)
Cũng
như Bí Tích Thánh Thể, và nối kết chặt chẽ với Bí Tích này, các giờ Kinh Phụng
Vụ được cử hành trong cộng đoàn hoặc mỗi người riêng cho mình, trong sự hiệp thông
vào lời cầu nguyện của Giáo Hội. Vơi quyết tâm hoán cải liên lỉ và cần được
thanh luyện, người tu sĩ thường xuyên gặp gỡ Chúa trong Bí Tích Hòa Giải. Nhờ
khiêm tốn ý thức tội lỗi của mình, người tu sĩ cảm nghiệm lòng thương xót của
Chúa dẫn đến tâm tình hiền dịu, thương cảm cùng anh chị em đồng hành.
Nhưng
làm sao có thể sống kết hợp cùng người xa lạ? Người ta chỉ kết thân cùng người quen biết. Đường lối duy nhất để quen
biết Chúa là sống lời Người. Ngoài cố gắng của từng cá nhân, cả cộng đoàn phải
biết cùng chung nhau lắng nghe và suy niệm lời Chúa. Chính lời Người phải là ánh
sáng chiếu soi tất cả mọi hành động, cũng như tư tưởng trong các tiêu chuẩn sống.
Nhờ ánh sáng này dần dần sẽ có sự thay đổi trong bậc thang giá trị, tâm thức, và
tiêu chuẩn phán đoán. Khi đó anh chị em chung sống sẽ thấy việc cùng nhau tìm
kiếm thánh ý Chúa, là suối nguồn tình hiệp thông trong cộng đoàn. Chính cái cùng
đích này sẽ giúp cho mỗi thành phần vượt qua được những khác biệt hay những mâu
thuẫn có thể có giữa các quyền lợi.
Thấm
nhuần lời Chúa, người sống kết hiệp sẽ ý thức được sự tạm bợ của mọi sự trần thế,
và yêu thích trầm lặng, hầu được thân thiện cùng đấng vô hình. Theo gương Chúa
Giêsu luôn tìm cách lánh xa nơi ồn ào để trao đồi cùng Chúa Cha, người tu sĩ cũng
dành thời gian để tâm sự cùng Người. Cách tâm sự trao đổi diễn ra trên khía cạnh
cá nhân cũng như cộng đoàn. Để củng cố và phát triển tâm tình yêu mến, người tu
sĩ nâng lòng lên cùng Chúa qua những giây phút trao đổi giữa lòng với lòng,
trong thầm lặng hay thì thầm nguyện xin, hay những lời ca tụng. Có khi họ chỉ thinh
lặng ở bên nhau. Những lúc khác họ cùng hiệp tâm với anh chị em, để ca hát tung
hô Chúa, hoặc hợp xướng lời Chúa trong những bài thánh vịnh.
Tin
tưởng ơn cứu độ là kết quả của sự gặp gỡ và hiệp thông với Chúa Kitô, và sự tiếp
tục mầu nhiệm nhập thể, thiết tưởng không ai hơn Đức Maria sẽ dẫn dắt người tu
sĩ vào mầu nhiệm này. Hơn nữa lịch sử Giáo Hội đã minh chứng công cuộc đồng công
cứu chuộc của Mẹ Maria. Người tu sĩ sẽ không bị từ chối khi cầu xin Mẹ bầu cử cũng
như dẫn dắt đến cùng Con Người.
Ước
mong những bài suy niệm trên đây giúp mỗi người trong chúng ta thông hiểu phần
nào ý nghĩa đời sống tu trì. Riêng phần tu sĩ, cầu mong sự hiểu biết rằng họ không
đơn phương độc mã, mà cũng tiến bước với nhiều bạn đường khác, luôn nâng đỡ, và
hỗ trợ nhau trong lời cầu nguyện liên lỉ. Nguyện xin Thiên Chúa chúc lành cho tất
cả mọi người trong chúng ta.
Các bạn có thể tìm hiểu hoặc liên lạc thêm qua những trang mạng và số điện thoại dưới đây:
0966 771 913/0166 47 57 705