SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Bảy 07/12/2013 sau CN I Mùa Vọng
Bài đọc: Is 30, 19-21. 23-26
Đức Chúa là Thiên Chúa, Đức Thánh của Ít-ra-en phán thế này:Phải, hỡi dân Xi-on đang ở Giê-ru-sa-lem, ngươi sẽ không còn phải khóc nữa. Khi ngươi kêu cứu, Người sẽ thi ân giáng phúc cho ngươi;
nghe tiếng ngươi kêu là Người đáp lại. Chúa Thượng sẽ ban cho ngươi bánh ăn trong lúc ngặt nghèo
và nước uống trong cơn khốn quẫn. Đấng dạy dỗ ngươi sẽ không còn lánh mặt, và mắt ngươi sẽ thấy Đấng dạy dỗ ngươi. Khi ngươi lưỡng lự không biết quẹo phải hay trái, tai ngươi sẽ được nghe một tiếng nói từ phía sau:
“Đây là đường, cứ đi theo đó!” Chúa sẽ làm mưa trên hạt giống ngươi gieo trồng, cho lương thực, sản phẩm của đất đai, thật dồi dào béo bổ. Ngày đó, súc vật ngươi chăn nuôi sẽ ăn trên những đồng cỏ xanh bát ngát. Bò lừa cày ruộng sẽ được ăn cỏ khô trộn muối, cỏ người ta đã lấy xẻng và chĩa mà rải ra. Trong ngày đại tàn sát, khi các ngọn tháp đổ nhào, trên mọi núi và mọi đồi cao, sẽ
có những khe suối và dòng nước chảy. Vào ngày
Đức Chúa băng bó vết thương cho dân Người, và
chữa lành những chỗ nó bị đánh, ánh sáng mặt
trăng sẽ nên như ánh sáng mặt trời, và ánh sáng mặt trời sẽ tăng gấp bảy – ánh sáng của bảy ngày.
Tin Mừng: Mt 9, 35 – 10, 1.6-8
Khi ấy, Đức Giê-su đi khắp các thành thị, làng mạc,
giảng dạy trong các hội đường, rao giảng Tin Mừng Nước Trời và chữa hết các bệnh
hoạn tật nguyền. Đức Giê-su thấy
đám đông thì chạnh lòng thương, vì họ lầm than vất vưởng, như bầy chiên không
người chăn dắt. Bấy giờ, Người nói với môn đệ rằng: “Lúa chín đầy đồng, mà thợ
gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về.” Rồi Đức Giê-su gọi mười hai môn đệ lại, để ban cho các ông
quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật
nguyền. Đức Giê-su sai các ông đi và chỉ thị rằng:
“Hãy đến với các con chiên lạc nhà Ít-ra-en. Dọc đường hãy rao giảng rằng: Nước
Trời đã đến gần. Anh em hãy chữa lành người đau yếu, làm cho kẻ chết sống lại,
cho người phong hủi được sạch bệnh, và khử trừ ma quỷ. Anh em đã được cho
không, thì cũng phải cho không như vậy.”
SUY NIỆM:
Nhìn
lại cuộc đời chúng ta đang sống, thử hỏi lại mục đích mình đang sống và tìm kiếm
là gì? Có phải là chạy từng bữa cơm và làm hết phận sự của mình? Vậy những người
nào được xem là may mắn trong cuộc đời mà thế giới hôm nay đang vất vả chạy
theo để đạt tới? Có nhiều người phải đặt ra mục tiêu này như một sứ vụ phải đạt
được trong cuộc đời. Nhưng có lẽ chỉ là mục đích ngắn hạn. Chu toàn bổn phận và
sứ vụ trong cuộc sống thật sự là khi chúng ta tạo ra một sự khác biệt tích cực
với những người chúng ta đụng chạm đến. Chúng ta đạt được mục đích sống sung
mãn là khi chúng ta dám trao ban bằng cách giới thiệu Chúa Giêsu cho những người
anh chị em mình.
Khi
Chúa Giêsu tập hợp mười hai môn đệ, Người không bảo các ông phải đi đâu xa,
nhưng: “Hãy đến với những con chiên lạc
nhà Israel.” Và công bố rằng: “Nước Trời
đã gần đến”. Thật vậy, của cải vật chất đến rồi đi, nhưng nó cũng là phương
tiện giúp chúng ta sống khác bằng chính sự chia sẻ quãng đại. Tuy nhiên nhiều
người sẽ nói: “Ngày nay, cuộc sống thật
khó khăn, làm sao tôi có thể giúp đỡ được ai khi cho bản thân tôi chưa đủ?”
Chúng ta không nên để
mình bị hạn chế với sự giúp đỡ theo nghĩa đen là tiền của. Chúng ta có thể chia
sẻ với anh chị em mình bằng việc nói về Chúa Giêsu. Đây là điều các môn đệ Chúa
đã làm khi Ngài gởi các học trò đi thực hiện sứ vụ.
Chúng ta hãy suy tư xem
bằng cách nào chúng ta cũng có thể trở nên những người nhà thừa sai nơi chính
môi trường sống của chúng ta.
0 comments:
Post a Comment