SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Hai 02/12/2013 sau CN I Mùa Vọng
Bài đọc: Is 2, 1-5
Đây là điều mà ông I-sai-a, con ông A-mốc, đã được
thấy về Giu-đa và Giê-ru-sa-lem. Trong tương lai, núi Nhà Đức Chúa đứng kiên cường vượt đỉnh các non cao, vươn mình trên hết mọi ngọn đồi. Dân dân lũ lượt đưa nhau tới, nước
nước dập dìu kéo nhau đi. Rằng: “Đến đây, ta cùng
lên núi Đức Chúa, lên Nhà Thiên Chúa của
Gia-cóp, để Người dạy ta biết lối của Người,
và để ta bước theo đường Người chỉ vẽ. Vì từ Xi-on, thánh luật ban xuống, từ Giê-ru-sa-lem, lời Đức Chúa phán truyền. Người sẽ đứng làm trọng tài giữa các quốc gia và phân xử cho muôn dân tộc. Họ
sẽ đúc gươm đao thành cuốc thành cày, rèn giáo
mác nên liềm nên hái. Dân này nước nọ sẽ không
còn vung kiếm đánh nhau, và thiên hạ thôi học
nghề chinh chiến. Hãy đến đây, nhà Gia-cóp hỡi,
ta cùng đi, nhờ ánh sáng Đức Chúa soi đường!”
Tin Mừng: Mt 8, 5-11
Khi Đức Giê-su vào thành Ca-phác-na-um, có một viên
đại đội trưởng đến gặp Người và nài xin: “Thưa Ngài, tên đầy tớ của tôi bị tê bại
nằm liệt ở nhà, đau đớn lắm.” Người nói: “Chính tôi sẽ đến chữa nó.” Viên đại đội
trưởng đáp: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói
một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh. Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi
cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này: ‘Đi!’, là nó đi, bảo người
kia: ‘Đến!’, là nó đến, và bảo người nô lệ của tôi: ‘Làm cái này!’, là nó làm.”
Nghe vậy, Đức Giê-su ngạc nhiên và nói với những kẻ theo Người rằng: “Tôi bảo
thật các ông: tôi không thấy một người Ít-ra-en nào có lòng tin như thế. Tôi
nói cho các ông hay: Từ phương đông phương tây, nhiều người sẽ đến dự tiệc cùng
các tổ phụ Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp trong Nước Trời.”
SUY NIỆM:
Bài
Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu đã thốt lên lời khen viên đại đội trưởng nghe thật
an ủi lòng: “Tôi không thấy một người
Ít-ra-en nào có lòng tin như thế.” (Mt 8, 10) Có nghĩa là đức tin của ông rất
mạnh mẽ. Vậy chúng ta thấy, ông không chỉ có đức tin mạnh mẽ mà ông còn có một
tấm lòng nhân hậu, yêu người. Ông không phải đến xin Đức Giêsu chữa bệnh cho
mình, hay người thân ruột thịt của mình, nhưng là một người đầy tớ, một người
dười quyền ông. Hơn nữa, theo phong tục người Do Thái thì họ không được phép đến
nhà dân ngoại, nhưng Đức Giêsu đã tạo nên một bước độ phá. Nhưng lời đáp trả của
viên đại đội trưởng dạy mỗi người chúng ta bài học của sự khiêm tốn. Ông đáp lời
Đức Giêsu: “Thưa Ngài, tôi chẳng đáng
Ngài vào nhà tôi, nhưng xin Ngài chỉ nói một lời là đầy tớ tôi được khỏi bệnh.
Vì tôi đây, tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi
bảo người này: ‘Đi!’, là nó đi, bảo người kia: ‘Đến!’, là nó đến, và bảo người
nô lệ của tôi: ‘Làm cái này!’, là nó làm.”(Mt 8, 8).
Thật
vậy, cuối đoạn Tin Mừng chúng ta nghe được hôm nay, Chúa Giêsu nhắc nhở mỗi người
chúng ta rằng ơn cứu độ dành cho tất cả mọi người nếu chúng ta một lòng tin tưởng
vào Thiên Chúa. Qua lòng tin này, chúng ta mới biết tín thác, yêu mến tôn trọng
tha nhân và quy hướng cuộc đời chúng ta và Chúa Giêsu.
Vậy
chúng ta hãy lặp lại lời viên đại đội trưởng như một lời nhắc nhở mỗi người
chúng ta về đời sống đức tin và thái độ sống khiêm tốn của mình trước mặt Thiên
Chúa và tha nhân: “Lạy Chúa, con chẳng
đáng Chúa ngự vào nhà con, nhưng xin Chúa phán một lời thì linh hồn con được
lành mạnh.”
0 comments:
Post a Comment