SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Sáu 06/12/2013 sau CN I Mùa Vọng
Bài đọc: Is 29, 17-24
Đức Chúa là
Thiên Chúa phán thế này: Chỉ còn chút nữa, chút ít nữa thôi, núi Li-băng sẽ lại thành vườn cây ăn trái, và vườn cây ăn trái sẽ sum sê như một cánh rừng, chẳng phải thế sao? Ngày ấy,
kẻ điếc sẽ được nghe những lời trong sách, mắt
người mù sẽ thoát cảnh mù mịt tối tăm và sẽ được
nhìn thấy. Nhờ Đức Chúa, những kẻ hèn mọn sẽ
ngày thêm phấn khởi, và vì Đức Thánh của
Ít-ra-en, những người nghèo túng sẽ nhảy múa
tưng bừng. Thật vậy, loài bạo chúa đã không còn
nữa, quân ngạo mạn sẽ phải tiêu vong, và mọi kẻ rắp tâm làm điều ác ắt sẽ bị diệt trừ: đó là những kẻ dùng lời nói làm cho người ta bị kết tội,
và cho người xử án tại cửa công phải mắc bẫy; chúng dùng những lời lẽ vô căn cứ mà làm cho người công chính bị gạt ra ngoài. Vì thế, Đức Chúa, Thiên Chúa nhà Gia-cóp, Đấng đã cứu chuộc Áp-ra-ham, phán thế này: “Từ nay Gia-cóp sẽ không còn phải xấu hổ, từ nay nó sẽ không còn bẽ mặt thẹn thùng, vì khi Gia-cóp nhìn thấy nơi nó những công trình tay Ta đã làm, nó sẽ tuyên xưng danh Ta là thánh, sẽ tuyên xưng Đấng Thánh của Gia-cóp là thánh, và sẽ kính uý Thiên Chúa của Ít-ra-en. Những người tâm trí lầm lạc sẽ có được sự hiểu biết, và những kẻ ương ngạnh sẽ chấp nhận lời răn dạy.”
Tin Mừng: Mt 9, 27-31
Khi ấy,
Đức Giê-su đang trên đường đi, thì có hai người mù đi theo kêu lên rằng: “Lạy
Con Vua Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!” Khi Đức Giê-su về tới nhà, thì hai
người mù ấy tiến lại gần. Người nói với họ: “Các anh có tin là tôi làm được điều
ấy không?” Họ đáp: “Thưa Ngài, chúng tôi tin.” Bấy giờ Người sờ vào mắt họ và
nói: “Các anh tin thế nào thì được như vậy.” Mắt họ liền mở ra. Người nghiêm giọng
bảo họ: “Coi chừng, đừng cho ai biết!” Nhưng vừa ra khỏi đó, họ đã nói về Người
trong khắp cả vùng.
SUY NIỆM:
Hôm nay là ngày thứ Sáu của Chúa Nhật
tuần thứ I mùa Vọng và cũng là thứ Sáu đầu tháng kính thánh tâm Chúa Giêsu. Tin
Mừng giới thiệu với chúng ta ba nhân vật: Chúa Giêsu và hai người mù. Với tất cả
niềm tin và hy vọng, họ quyết định tiếp cận Đức Giêsu. Dĩ nhiên, cuộc đánh cược
này luôn có phần thắng về hai anh mù đáng thương kia. Nếu không được sáng thì
cũng chấp nhận được, nhưng nếu mắt được chữa lành thì cuộc đời hai anh hoàn
toàn thay đổi từ giây phút đáng nhớ đó. Họ đã nghe nói nhiều về Chúa Giêsu, sự
yêu thương và quan tâm của Ngài dành cho người thiếu may mắn và cô thân cô thế
như họ. Hơn vậy nữa, Ngài đã rao giảng Ngài là đấng Messiah, là con Thiên Chúa.
Ai có thể giúp họ thay đổi cuộc đời hơn vị này? Họ đã dám thưa với Chúa Giêsu nỗi
niềm khao khát của họ: “Lạy Con Vua
Đa-vít, xin thương xót chúng tôi!” (Mt 9, 27)
Và Chúa
Giês đã thách đố đức tin họ: “Các anh có
tin là tôi làm được điều ấy không?” (Mt 9:28) Và giây
phút đáng ghi nhớ đã xảy ra, họ đã tuyên xưng không chút nghi ngại: “Thưa Ngài, chúng tôi tin!” Họ đã xứng
đáng nhận phần thưởng Thiên Chúa tăng ban. Mắt họ được sáng.
Thời
gian Mùa Vọng thật hợp lý cho việc tìm kiếm Thiên Chúa bằng việc thực hiện ước
mơ cao cả của mỗi người chúng ta như hai người mù này.
0 comments:
Post a Comment