SUY NIỆM LỜI CHÚA
MỪNG CHÚA GIÁNG SINH – Lễ Trọng 25/12/2013
Bài đọc 1: Is 9, 1-6
Đoàn dân đang lần bước giữa tối tăm đã thấy một ánh sáng huy hoàng; đám người sống trong vùng bóng tối, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi. Chúa đã ban cho họ chứa chan niềm hoan hỷ, đã tăng thêm nỗi vui mừng. Họ
mừng vui trước nhan Ngài như thiên hạ mừng vui
trong mùa gặt, như người ta hỷ hoan khi chia
nhau chiến lợi phẩm. Vì cái ách đè lên cổ dân,
cây gậy đập xuống vai họ, và ngọn roi của kẻ hà
hiếp, Ngài đều bẻ gãy như trong ngày chiến thắng
quân Ma-đi-an. Vì mọi giầy lính nện xuống rần
rần và mọi áo choàng đẫm máusẽ bị đem thiêu, làm
mồi cho lửa. Vì một trẻ thơ đã chào đời để cứu
ta, một người con đã được ban tặng cho ta. Người gánh vác quyền bính trên vai, danh hiệu của Người là Cố Vấn kỳ diệu, Thần Linh dũng mãnh,
người Cha muôn thuở, Thủ Lãnh hoà bình. Người sẽ mở rộng quyền bính, và lập nền hoà bình vô tận
cho ngai vàng và vương quốc của vua Đa-vít. Người sẽ làm cho vương quốc được kiên cố vững bền trên nền tảng chính trực công minh, từ nay cho đến mãi muôn đời. Vì
yêu thương nồng nhiệt, Đức Chúa các đạo binh sẽ
thực hiện điều đó.
Bài đọc 2: Tt 2, 11-14
Anh thân mến, ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn
cứu độ đến cho mọi người. Ân sủng đó dạy chúng ta phải từ bỏ lối sống vô luân
và những đam mê trần tục, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian
này. Sở dĩ như vậy, là vì chúng ta trông chờ ngày hồng phúc vẫn hằng mong đợi,
ngày Đức Ki-tô Giê-su là Thiên Chúa vĩ đại và là Đấng cứu độ chúng ta, xuất
hiện vinh quang. Vì chúng ta, Người đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta cho thoát
khỏi mọi điều bất chính, và để thanh luyện chúng ta, khiến chúng ta thành Dân
riêng của Người, một dân hăng say làm việc thiện.
Tin Mừng: Lc 2, 1-14
Thời ấy, hoàng đế Au-gút-tô ra chiếu chỉ, truyền kiểm
tra dân số trong khắp cả thiên hạ. Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện
thời ông Qui-ri-ni-ô làm tổng trấn xứ Xy-ri. Ai nấy đều về thành của mình mà
khai tên tuổi. Bởi thế, ông Giu-se cũng từ thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê, lên
thành vua Đa-vít gọi là Bê-lem, miền Giu-đê, vì ông thuộc gia đình và dòng tộc
vua Đa-vít. Ông lên đó khai tên cùng với bà Ma-ri-a là người đã thành hôn với
ông, lúc ấy bà đang có thai. Khi hai người đang ở đó, thì bà Ma-ri-a đã tới
ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm
trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.
Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng
và thức đêm canh giữ đàn vật. Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của
Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ sợ hãi kinh hoàng. Nhưng sứ thần bảo họ:
“Anh em đừng sợ. Này tôi loan báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng sẽ là
niềm vui cho toàn dân: Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong
thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô, là Đức Chúa. Anh em cứ dấu này mà nhận
ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ.” Bỗng
có đạo binh thiên quốc đông đảo hợp với sứ thần cất tiếng ca tụng Thiên Chúa rằng:
“Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.”
SUY NIỆM:
Tin Mừng hôm nay thật
gần gũi chúng ta qua hình ảnh Chúa Giáng Thế làm con người qua cách rất con người
và nghèo nàn. Ngài không đến như một vị vua để làm mọi người thờ lạy vì sự sợ
hãi. Ngài không đến với con người như một tên phú hộ giàu có, để dùng tiền mình
mua tình nghĩa. Ngài cũng không đến với con người như một nhà thông thái để tìm
sự thán phục từ mọi người. Nhưng Ngài đến với hình ảnh một đứa trẻ bất lực, cần
đến người khác. Điều này như là những hướng dẫn khi chúng ta mừng Giáng Sinh.
Điều quan trọng là khi chúng ta làm cho tha nhân hạnh phúc, đặc biệt là những
người nghèo khổ bằng chính niềm hạnh phúc của chúng ta. Nếu chúng ta chia sẻ
những điều này thì tha nhân sẽ nhìn thấy Chúa Giêsu trong chính mỗi người chúng
ta. Đây là ý nghĩa đúng đắn nhất của Giáng Sinh.
0 comments:
Post a Comment