SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Hai 23/12/2013 sau CN IV Mùa Vọng
Bài đọc: Ml 3, 1-4. 23-24
Đức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Này Ta sai sứ giả của
Ta đến dọn đường trước mặt Ta. Và bỗng nhiên Chúa Thượng mà các ngươi tìm kiếm,
đi vào Thánh Điện của Người. Kìa, vị sứ giả của giao ước mà các ngươi đợi trông
đang đến, – Đức Chúa các đạo binh phán. Ai chịu nổi ngày Người đến? Ai đứng
được khi Người xuất hiện? Quả thật, Người như lửa của thợ luyện kim, như thuốc
tẩy của thợ giặt. Người sẽ ngồi để luyện kim tẩy bạc; Người sẽ thanh tẩy con
cái Lê-vi và tinh luyện chúng như vàng, như bạc. Bấy giờ, đối với Đức Chúa,
chúng sẽ là những kẻ đến dâng lễ vật, theo lẽ công chính. Lễ vật của Giu-đa và
của Giê-ru-sa-lem sẽ làm đẹp lòng Đức Chúa như những ngày xa xưa, như những năm
thuở trước. Này Ta sai ngôn sứ Ê-li-a đến với
các ngươi, trước khi Ngày của Đức Chúa đến, ngày trọng đại và kinh hoàng. Nó sẽ
đưa tâm hồn cha ông trở lại với con cháu và đưa tâm hồn con cháu trở lại với
cha ông, kẻo khi Ta đến, Ta sẽ đánh phạt xứ sở đã bị án tru diệt.
Tin Mừng: Lc 1, 57-66
Tới ngày mãn nguyệt khai hoa, bà Ê-li-sa-bét sinh hạ
một con trai. Nghe biết Chúa đã rộng lòng thương xót bà như vậy, láng giềng và
thân thích đều chia vui với bà. Khi con trẻ được tám ngày, họ đến làm phép cắt bì, và tính lấy
tên cha là Da-ca-ri-a mà đặt cho em. Nhưng bà mẹ lên tiếng nói: “Không được! Phải
đặt tên cháu là Gio-an.” Họ bảo bà: “Trong họ hàng của bà, chẳng ai có tên như
vậy cả.” Rồi họ làm hiệu hỏi người cha, xem ông muốn đặt tên cho em là gì. Ông
xin một tấm bảng nhỏ và viết: “Tên cháu là Gio-an.” Ai nấy đều bỡ ngỡ. Ngay lúc
ấy, miệng lưỡi ông lại mở ra, ông nói được, và chúc tụng Thiên Chúa. Láng giềng
ai nấy đều kinh sợ. Và các sự việc ấy được đồn ra khắp miền núi Giu-đê. Ai nghe
cũng để tâm suy nghĩ và tự hỏi: “Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào đây?” Và quả thật,
có bàn tay Chúa phù hộ em.
SUY NIỆM:
Trong Bí tích Hôn phối
Kitô giáo, lời thề của tân nang và tân nương trước toàn thể dân Chúa và vị chủ
chăn rất quan trọng. Lời thề:… sẽ yêu thương và tôn trọng anh/em mỗi ngày suốt
đời anh/em. Hôn nhân là món quà của Thiên Chúa. Vì vậy, hôn nhân được xem là
một ơn gọi. Một khi cuộc hôn nhân được tác thành giữa người nam và người nữ,
Thiên Chúa đòi hỏi cả hai người trung thành với nhau như đã thề ước như: gia
đình hòa thuận, thành đạt, chăm sóc con cái hiền ngoan, hạn chế các vấn đề và
nhiều ơn lành. Đây là những ơn lành của Thiên Chúa dành cho những ai trung tín
với bạn đời của mình đến cuối cuộc đời.
Trong Tin Mừng hôm nay,
chúng ta chiêm ngắm hình ảnh ông Zachariah và ba Elizabeth đáng lẽ phải đặt tên
con sau tên của bố, bởi vì đó là truyền thống. Nhưng khi Elizabeth biết điều
này, bà đã từ chối ngay và giữ vững quyết định của mình là đặt tên con trẻ là
Gioan. Rồi Zachariah đang bị câm cũng viết lên bảng: tên con trẻ là Gioan.
Tại sao lại tên Gioan?
Bởi vì đây là tên Thiên Chúa chọn để đặt cho con trẻ (Lc 1, 13). Thiên Chúa
biết trước sự trung tín và vâng phục của vợ chồng Zachariah như thế nào. Đó là
lý do tại sao ngay cả khi hai ông bà đã già và không con cái, nhưng vẫn được
Thiên Chúa chúc phúc cho niềm vui tuổi già.
Học từ gương hai vị
thánh, chúng ta xin Chúa ban cho chúng ta thêm đức tin để luôn biết bám víu vào
Ngài dù cuộc đời có lúc quá nghiệt ngã. Bởi vì, chỉ có sự trung tín mới bảo đảm
với chúng ta sự tự tin về sự trung tín của Thiên Chúa trong cuộc đời chúng ta.
Chúng
ta có luôn trung tín vâng theo lời dạy của Thiên Chúa không?
0 comments:
Post a Comment