Đúng là mấy bà Sơ lộn xộn…
Mà sao tớ lại dính dáng với mấy bà ấy làm gì cho mệt thế này. Ôi giây phút yếu
lòng! Ai bảo lịch sự quá làm gì.
Thứ tư tuần trước tớ đến lớp
như thường lệ. Vì hơi bị trễ một chút nên phải dây dưa với mấy bà Sơ này. Nghĩa
là tớ phải ngồi vào chỗ trống duy nhất gần cửa, cạnh một bà Sơ. Có lẽ vì
dáng vẻ hiền lành nên trông bà Sơ nhỏ ấy có vẻ khù khờ. Phải nói là “em ngố
như ma Sơ” mới
đúng. Không hiểu sao họ...