Lắng Nghe và Đáp Trả

Khiêm Nhu

Tình Yêu Trọn Vẹn

Giản Dị nhưng Tinh Khiết

Hy Sinh

An Lạc, Trọn Vẹn và Khiêm Tốn

Bình Dị, Thân Thương và Chân Quê

Đẹp Thanh Cao, Tinh Khiết

Tình Yêu Cao Đẹp và Trong Sáng

November 9, 2014

Khóc Than

Phúc thay ai sầu khổ” (Mt 5, 4)
Có lẽ người đời không thể chấp nhận được mối phúc này là một chân lý sống, hay là một lời chúc phúc, nhưng có thể xem đây như một câu bong đùa. Thử hỏi, làm sao than khóc mà lại có phúc? Than khóc là điều mọi người đều muốn tránh. Triết lý sống hôm nay là tìm quên những khó khăn thử thách, quay lưng lại phía chúng bằng mọi cách qua những thú tiêu khiển, những cuộc tụ tập thâu đêm suốt sáng hay trong men say hoặc ma túy. Triết lý nhà Phật cũng đã dạy “Đời là bể khổ.” Mà đã khổ thì khóc là một kết cục của sự giải tỏa.
Cuộc sống quanh chúng ta là một hệ thống sự sống đầy bận rộn xoay quanh những kiếm tìm tạm bợ của công danh, bạc tiền, toan tính thiệt hơn nhằm làm vui chúng ta giây lát nhưng không lắp đầy những nỗi trống vắng mà chúng ta sợ hãi đối diện. Do đó, Chúa Chúa Giê-su có lý do để chúc phúc cho: "Phúc cho những kẻ than khóc!" Vì trong Phúc âm Luca 6, 25 Ngài đã khuyến cáo: "Khốn thay cho các ngươi là những kẻ bây giờ vui cười, vì các người sẽ than vãn và khóc lóc." như nhắc nhở những nụ cười, thú vui và hạnh phúc của trần gian và tuyên bố đó là điều không may. Nhưng những lời hứa phúc hạnh, ân lành, niềm vui và an bình lại dành cho những kẻ than khóc???
Phải hiểu rằng, than khóc mà Chúa Giê-su muốn mời chúng ta trải nghiệm là than khóc cho sự nghèo khó trong tâm linh của mỗi người. Đối diện với sự thánh khiết của Thiên Chúa, để rồi nhìn lại cuộc đời mình đang sống và khiêm tốn nhận ra sự bất lực tột cùng nếu cuộc đời này không có bàn tay Thiên Chúa chạm vào. Làm sao không khóc khi đối diện và nhận ra bản chất thật con người chúng ta. Chúng ta khóc cho tình trạng nô lệ bản thân và những băng hoại trong đời sống thiêng liêng của mình. Một cuộc chiến diễn ra trong cuộc sống của chúng ta và chúng ta than khóc vì mình thất bại.
Không chỉ khóc than cho phận hèn mọn, bất xứng của mình, người Ki-tô hữu còn than khóc cho những yếu đuối của tha nhân. Than khóc cho những tội ác ghê gớm của con người mà dường như họ mất cảm giác về tội. Tình trạng phá thai trong giới trẻ hôm nay là một xu hướng mà nhiều người trẻ biết nhưng vẫn lao vào vì ích kỷ của bản thân. Những tội ác về luân lý, về sự tham lam của một nhóm lợi ích, ... Chúng ta nhận ra và cũng thừa nhận rằng thế giới chúng ta đang sống hôm nay thật bất toàn và khốn khổ. Nhưng sẽ khốn khổ hơn khi mỗi người chúng ta vẫn cho phép mình bị mù trước tội lỗi của mình. Và chúng ta than khóc.
Vậy trái tim chúng ta vẫn còn khả năng nhạy cảm trước những sự tham, sân, si của cuộc đời? Hay chúng ta đang giết chết dần cảm xúc của mình để yên vị với những gì mình đang được bảo bọc?
Cuộc đời lún trong bùn đen tội lỗi đó mà Chúa Giêsu khi vào đời đã mang danh "vị cứu tinh của nhân loại". Ngài đã chạnh lòng thương và khóc than trước mộ Lazaro. Chúa khóc và than trong tâm hồn Ngài. Người Ki-tô hữu từ đó cũng than khóc như Ngài, vì nhận cùng bản chất của Chúa để sống giống như Ngài.
Trong đời này, nơi nào tôi có thể tìm được kinh nghiệm an ủi như vậy? Tâm linh tôi có đang nghèo khó không? Nghèo khó như thế nào? Tôi đang cần gì hơn cả?

Có bao giờ tôi khóc vì nhận ra mình tội lỗi không? Tôi có ước muốn từ bỏ hay vẫn còn giằng co lưỡng lự? Tôi nên nhớ rằng: nếu không kinh tởm tội lỗi, thì cũng không bao giờ ưa thích điều thiện lành.


Lê Đỗ Quyên, aci

November 8, 2014

Từ Đó!

Tôi khao khát trở nên môn đệ nhiệt thành của Ngài nhưng vẫn chưa đủ tự tin, nên đành phải ra điều kiện: “Lạy Chúa, con sẽ theo Ngài mãi mãi, nếu Ngài cho con đủ sức mạnh.”
Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi đã say mê những công việc mà có lẽ ít ai nghĩ đến mình sẽ trở thành trong tương lai. Nhưng với tôi thì khác, chỉ nghĩ đến được làm những công việc như may vá, thêu thùa, nấu nướng hay đan móc là tâm hồn tôi ngập tràn niềm hạnh phúc. Niềm vui của tôi dâng trào khi nhìn thấy mọi người thích chiếc áo tôi đan, dùng chiếc khăn tôi thêu hay chuẩn bị những bữa cơm tối cho cả gia đình. Hiểu được điều này, ba mẹ gởi tôi và chị gái đến học và làm việc ở một xưởng may của các sơ Dòng Dòng Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu. Từ những ngày đầu đặt chân đến nơi đây tôi luôn nghĩ cuộc đời tôi sẽ là nơi đây.
Bạn biết không, trong thời gian làm việc ở xưởng, tôi nhận ra mình trưởng thành thật nhiều. Tôi và các bạn không những được dạy nghề mà còn được học những kỹ năng sống và cũng như giáo lý. Cả nhóm có những buổi đọc sách chung và lần hạt với nhau thật sốt sắng. Hơn vậy nữa, mỗi năm mọi người có năm ngày tĩnh tâm để làm mới lại đời sống thiêng liêng của mình.
Kỳ tĩnh tâm năm đó đã ghi lại một dấu ấn sâu đậm trong tâm hồn tôi. 
Cuộc sống của tôi bị xáo trộn và thay đổi hoàn toàn sau năm ngày tĩnh tâm đó. Cho đến hôm nay kỷ niệm của hơn năm mươi năm trước vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí tôi. Đó là lần tôi thật sự cảm nghiệm sự linh thiêng của Chầu Thánh Thể. Trước Thánh Thể, trái tim tôi được đong đầy bởi niềm hạnh phúc và lòng biết ơn. Tôi cảm thấy mình sao bất xứng với tình thương trời biển của Thiên Chúa. Tôi chỉ muốn từ bỏ hết tất cả để đi theo Chúa và để Ngài chiếm lấy cả con người tôi. Tôi trở nên năng tham dự thánh lễ hằng ngày vì tôi tìm được niềm vui trong tâm hồn. Đó cũng là điều kiện để tôi có nhiều thời gian ở lại tâm sự với Chúa Giêsu. Tôi khao khát trở nên môn đệ nhiệt thành của Ngài nhưng vẫn chưa đủ tự tin, đành phải ra điều kiện: “Lạy Chúa, con sẽ theo Ngài mãi mãi, nếu Ngài cho con đủ sức mạnh.”
Tôi bắt đầu đi tìm hiểu nhiều dòng tu và sống thử đời sống tông đồ phục vụ của họ. Nhưng một cách rõ ràng trái tim tôi bị cuốn hút bởi Chúa Giêsu trong Chầu Thánh Thể. Đó là lý do tại sao tôi ao ước trở thành một người Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu.
Tôi xin phép gia đình để vào Dòng. Mọi người đồng ý và còn giúp tôi thu xếp mọi việc trước khi bước vào một cuộc sống mới. Tôi được gởi đến một cộng đoàn để sống thử đời sống của người Nữ Tỳ. Cuối cùng, tôi xin vào Dòng. 
Tôi đã và đang tiếp tục cuộc hành trình theo Chúa gần cả cuộc đời. Tôi chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc về sự chọn lựa của mình, thay vào đó là những lời chúc tụng và tạ ơn Thiên Chúa đã yêu thương và chọn tôi trở thành một người Nữ Tỳ. 
Suốt cả đời con nguyện dâng lời chúc tụng
Và giơ tay cầu khẩn danh Ngài
Lòng thỏa thuê như khách vừa dự tiệc
Môi miệng con rộn rã khúc hoan ca.”
Tv 62, 5 – 6


Lê Đỗ Quyên, aci

 
Back to Top