Vậy
là tôi đến địa chỉ đã hẹn.
Địa
chỉ là đây, sao nhà Dòng mà nhỏ thế? Có chỗ cho tôi không? Tôi đã ngạc nhiên về
hình ảnh một nhà Dòng trong lần đầu tiên ấy. Thật là ngoài sự hiểu biết và trí
tưởng tượng của tôi! Nơi đây cũng là trường tình thương dành cho con em của những
gia đình di dân có hoàn cảnh khó khăn cả về tài chính lẫn hành chính.
Tôi
bước theo Sơ vào bên trong với sự bỡ ngỡ xen lẫn chút tò mò giữa những tiếng
vui đùa của học trò. Chúng chưa một lần gặp tôi, cũng chẳng biết tôi là ai,
nhưng vẫn khoanh tay “con chào Cô”. Đó
là...