SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Bảy 30/11/2013 Lễ Kính Thánh Andre Tông Đồ
Bài đọc: Rm 10, 9-18
Nếu miệng bạn tuyên xưng Đức Giê-su là Chúa, và lòng bạn tin
rằng Thiên Chúa đã làm cho Người sống lại từ cõi chết, thì bạn sẽ được cứu độ.
Quả thế, có tin thật trong lòng, mới được nên công chính; có xưng ra ngoài
miệng, mới được ơn cứu độ. Kinh Thánh nói: Mọi kẻ tin vào Người sẽ không phải
thất vọng. Như vậy, không có sự khác biệt giữa người Do-thái và người Hy-lạp,
vì tất cả đều có cùng một Chúa, là Đấng quảng đại đối với tất cả những ai kêu
cầu Người. Vì: Tất cả những ai kêu cầu danh Đức Chúa sẽ được cứu thoát. Thế nhưng làm sao họ kêu cầu Đấng họ không tin? Làm sao họ
tin Đấng họ không được nghe? Làm sao mà nghe, nếu không có ai rao giảng? Làm
sao mà rao giảng, nếu không được sai đi? Như có lời chép: Đẹp thay bước chân
những sứ giả loan báo tin mừng! Nhưng không phải mọi người đều đã vâng theo Tin
Mừng ; chính ngôn sứ I-sai-a đã nói: Lạy Đức Chúa, ai đã tin khi nghe chúng con
giảng? Ấy vậy, có đức tin là nhờ nghe giảng, mà nghe giảng là nghe công bố lời
Đức Ki-tô. Nhưng tôi xin hỏi: Phải chăng họ đã
không được nghe giảng? Có chứ! Tiếng các ngài đã
dội khắp hoàn cầu,
và thông điệp loan đi tới chân trời góc biển.
và thông điệp loan đi tới chân trời góc biển.
Tin Mừng: Mt 4, 18-22
Khi ấy, Đức Giê-su đang đi dọc theo biển hồ
Ga-li-lê, thì thấy hai anh em kia, là ông Si-môn, cũng gọi là Phê-rô, và người
anh là ông An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá. Người
bảo các ông: “Các anh hãy đi theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới
người như lưới cá.” Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà theo Người.
Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con ông
Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang cùng với
cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các ông. Lập tức, các ông
bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người.
SUY NIỆM:
“Các anh hãy
đi theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá. Lập tức hai ông bỏ chài lưới mà theo Người.”
Mt 4, 19
Trong
cuộc sống đời thường của chúng ta, mọi ngày như mọi ngày, thỉnh thoảng cũng có
những trường hợp đòi hỏi chúng ta phải bỏ lại của cải, phản ứng nhanh để bắt lấy
thời cơ hay là tránh những hậu quả đáng tiếc. Nếu ngay khi nghe Chúa gọi thì bốn
môn đệ đầu tiên ngay lập tức bỏ chài lưới mà theo Người. Hai từ “lập tức” diễn tả một quyết định nhanh, một
chọn lựa dứt khoát, không chần chừ toan tính hay không lừng khừng nửa vời. Theo
ông bà ta dạy “giục tốc bất đạt”,
nhưng “lập tức” ở đây nói lên thái độ
tỉnh thức và sẵn sàng trước mọi tình huống khẩn cấp và bất ngờ trước tiếng gọi
của Chúa. Bởi vì, Người vẫn đến khi chúng ta không ngờ. Cho nên, chỉ có thái độ
phản ứng nhanh như vậy để nói sự nhạy cảm để cảm nghiệm sự hiện diện của Chúa.
Ngày
hôm nay là ngày thứ Bảy, chúng ta nhớ đến tiếng Xin Vâng của Mẹ, người đã hối hả
lên đường. Thì bốn môn đệ ngày hôm nay cũng lập tức bỏ chài lưới mà theo. Điều
này nhắc nhở mỗi người chúng ta nhìn lại đời sống đức tin của mình. Tin theo
Chúa là mỗi ngày mỗi tiến tới trên con đường dẫn đến Ngài. Và cuối cùng được sống
chung hưởng vinh phúc với Ngài.
Hôm
nay là ngay cuối cùng của tháng 11, tháng kính nhớ các linh hồn, mỗi người
chúng ta cố gắng dành thời gian để suy gẫm cái chết bất ngờ và nhờ đó chúng ta
có thể được sẵn sàng để đối diện với những tình huống bất ngờ trong cuộc sống.