October 15, 2013

Chờ Con

Ngài thật kiên nhẫn trong khi tôi vẫn còn mãi loay hoay giữa những chọn lựa. Nhưng tôi tin rằng điều gì thuộc về Chúa thì sẽ mãi mãi là của Ngài.
Được sinh ra trong một gia đình mưu sinh bằng nghề buôn bán, không ai nói tôi cũng phải tự hiểu mình sẽ kế nghiệp gia đình. Nhưng dự tính của con người khác với kế hoạch Thiên Chúa.
   
Là cô gái quê lạc lõng giữa đất Sài Thành tấp nập, bon chen trong những ngày đầu xa nhà để thực hiện ước mơ trở thành cô giáo ngoại ngữ. Xác định rõ mục đích của mình nên tôi hạn chế tham gia các sinh hoạt bạn bè. Ngược lại tôi thích đến thăm và chơi với các em nhỏ ở một ngôi trường tình thương gần nhà trọ. Nơi đây, tôi gặp một Sơ Dòng Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu vào ngày lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Chúng tôi trò chuyện, trao đổi với nhau kinh nghiệm sinh viên sống xa nhà cũng như những câu chuyện đầy thú vị về Dòng và về Thánh Rafaela Maria, Đấng Sáng Lập Dòng. Trước khi chia tay, Sơ gởi cho tôi một tấm thiệp nhỏ với địa chỉ liên lạc. Mới nhìn cũng thấy hay hay nhưng chẳng mấy quan tâm vì không nghĩ tôi sẽ giữ liên lạc với Sơ khi cuộc sống và việc học chiếm hết thời  gian của tôi. Thử hỏi làm sao tôi có thể bận tâm với những việc không liên quan đến cuộc đời?
Rồi một sáng Chúa Nhật kia chợt nhớ đến Sơ được gặp hôm nọ, tôi cảm nhận một sự thôi thúc đến thăm Sơ thêm lần nữa. Nhưng thật không may mắn, tôi để lạc mất địa chỉ Sơ cho hôm trước. Tôi bắt đầu lục tung căn phòng trọ của mình để tìm cho được tấm thiệp có địa chỉ. Tôi thật không nhớ là mình đã để nó ở đâu. Sau nỗ lực cuối cùng, sự kiên nhẫn đã có kết quả. Điều đánh động tôi khi nhìn kĩ lại tấm thiệp là dòng chữ được in trên đó: “Hãy sống khiêm tốn, khiêm tốn, khiêm tốn!”. Trên đường đến chỗ Sơ, tâm trí tôi quanh quẩn với suy nghĩ: “Tại sao phải sống khiêm tốn trong thế giới hôm nay? Khiêm tốn sẽ khiến tôi bị thua thiệt hay sao?” Mải mê hỏi chính mình, tôi đã đến trước cổng nhà Sơ lúc nào không hay. Gặp lại Sơ, cả hai chúng tôi tay bắt mặt mừng. Sơ giới thiệu các bạn trẻ khác đang sống cùng nhà và kiên nhẫn trả lời những thắc mắc của tôi. Sau buổi gặp gỡ thân tình này, tôi được mời đến thăm cộng đoàn thường xuyên hơn. Tôi cảm thấy thích thú và phấn khởi tìm hiểu thêm về nhà Dòng, cách sống và công việc của các chị em ở đây. Cuối cùng, tôi cho phép mình làm bài toán thử bằng cách thường xuyên tham dự những buổi sinh hoạt của cộng đoàn vào mỗi Chúa Nhật. Càng học hỏi tôi càng được biết thêm cuộc đời Thánh Rafaela Maira và yêu mến Thánh nữ nhiều hơn cũng như khâm phục đời sống của các chị em Nữ Tỳ.
Tôi đã bị chinh phục!
Thời gian cho tôi cơ hội để lắng nghe và nhận ra lời mời gọi của Thiên Chúa. Tôi nhận ra Ngài thật kiên nhẫn với tôi trong khi tôi vẫn cứ loay hoay đời mình giữa những chọn lựa. Tôi tin điều gì thuộc về Chúa thì sẽ mãi mãi là của Ngài. Tình yêu Thiên Chúa đã chiếm đoạt trái tim tôi nhẹ nhàng nhưng mãnh liệt. Không có lý do nào để tôi chần chừ đáp lại lời mời gọi này. Tôi bước đi theo Ngài và tiếp tục theo Chúa với trọn niềm tin.



0 comments:

Post a Comment

 
Back to Top