February 10, 2014

Từ phút giây đó, trái tim tôi đã thuộc về ...

Nhỏ cùng các bạn trẻ từ khắp nơi tụ họp về tham gia khóa tìm hiểu mười ngày. Thật ê chề, nhỏ lại bỏ cuộc ngay từ những ngày đầu. Nhỏ lang thang khắp phố phường Sài Gòn cùng hai người bạn mang theo cảm giác ngột ngạt và nặng nề. Từ đó nhỏ không bao giờ mơ tưởng đến việc đi tu nữa. Nhưng …
Sinh ra và lớn lên với đôi bàn tay trắng. Năm tháng dần trôi, cuộc đời dạy nhỏ một chân lý sống “hạnh phúc chỉ ở trong tầm tay cho những ai biết nắm lấy”. Nhỏ xác tín điều này bằng chính kinh nghiệm qua mỗi giây phút cuộc đời.
Là một cô bé con, đối với nhỏ gia đình là cái nôi của hạnh phúc đích thực. Rồi trái tim nhỏ mở rộng ra với một tình yêu mới, tình yêu Thiên Chúa. Qua các bài giảng của Sơ trong lớp giáo lý rước lễ lần đầu, Thiên Chúa là một vị vua cao ơi là cao, đầy quyền năng và uy lực. Ngài sẽ bảo bọc và giữ gìn nhỏ khỏi những chước độc mưu toan. Ôi còn gì sung sướng bằng khi nhỏ luôn tin rằng mình luôn có người bảo trợ! Lớn hơn chút nữa, nhỏ cảm nhận Chúa Giêsu là một vị vua giàu lòng thương xót, Ngài có đôi mắt nhạy cảm nhìn thấy hết những đau khổ của con người và Ngài chạnh lòng thương. Không biết từ lúc nào, Chúa Giêsu trở thành một người bạn thân thiết cho phép nhỏ mở cửa lòng trút hết những chuyện vui buồn sướng khổ. Ngài cho mượn bờ vai khi nhỏ cần điểm tựa, sự lặng yên khi nhỏ cần suy tư, sự an ủi khi nhỏ rơi vào đau khổ tột cùng. Niềm tin của nhỏ như được nhân đôi khi mối tương quan giữa nhỏ và Ngài dường như không còn rào cản. Vì vậy để có những quyết định khôn ngoan, nhỏ luôn cầu nguyện để tìm kiếm điều Thiên Chúa muốn nơi nhỏ. Tất cả những điều này mang lại cho nhỏ cảm giác cuộc đời thật thú vị và đầy ý nghĩa. 
Vào lớp Mười cũng là thời gian nhỏ cảm nhận sự khao khát cháy bỏng được trở thành một nữ tu. Lần đầu tiên xa nhà tham gia khóa tìm hiểu ngắn ngày, nhỏ bỏ về ngay ngày đầu tiên vì không vượt qua nỗi nhớ nhà day dứt tâm can. Kỷ niệm này đánh dấu hành trình tìm kiếm ơn gọi của nhỏ.
Gác lại chuyện đi tu, mẹ bảo nhỏ: "Con cứ học cho xong lớp mười hai rồi tính tiếp". Vâng lời mẹ, nhỏ gác lại ước mơ và chuyện chăm học hành, nhưng dường như chuyện đèn sách cũng chẳng dễ dàng gì cho nhỏ. Khó thì khó thật nhưng cuối cùng nhỏ cũng xong ngành nhỏ học chưa bao giờ thích thú. Vậy là thực hiện ước mơ của mẹ đã xong và xa hơn điều mẹ muốn nữa chứ. Bây giờ là thời gian của riêng nhỏ.
Một hôm nọ, Cha xứ giới thiệu nhỏ cho một Dòng tu nghe lạ tai, làm nhỏ tò mò. Nhỏ đến gặp Cha và ngay lập tức ngài hỏi nhỏ: “Con có sẵn sàng đi ngay bây giờ không?” Ôi trời, cứ như chuyện đùa! Chỉ có hỏi mà lại bảo đi ngay. Nhỏ cảm thấy chưa sẵn sàng cả tinh thần lẫn vật chất, nhưng cũng chẳng hiểu sao nhỏ lại trả lời: “Cha cho con ba mươi phút chuẩn bị đồ đạc”. Một lần nữa tham gia khóa tìm hiểu ơn gọi xa nhà, nhỏ xuống Sài Gòn mang theo địa chỉ của Dòng Chúa Quan Phòng. Nhỏ bỡ ngỡ giữa chốn thị thành đông đúc chẳng biết sẽ đi đâu về đâu. Tìm kiếm và gặp gỡ, nhỏ cùng các bạn trẻ từ các nơi khác tụ họp về tham gia khóa tìm hiểu mười ngày. Thật ê chề, nhỏ lại bỏ cuộc ngay từ những ngày đầu. Nhỏ lang thang khắp phố phường Sài Gòn cùng hai người bạn mang theo cảm giác ngột ngạt và nặng nề. Từ đó nhỏ không bao giờ mơ tưởng đến việc đi tu nữa.
Nhỏ trở lại cuộc sống bình thường của một người con Tây Nguyên và năng động trong nhóm Gioan Phaolô II. Tưởng cuộc đời như vậy là đủ. Nào ngờ đâu trong một dịp nói chuyện với thầy giúp xứ, thầy làm sống lại mơ ước đi tu mà nhỏ đã chôn sâu hai năm qua. Nhỏ suy nghĩ rất nhiều nhưng nghiêm túc hơn. Trăn trở với mình cũng không tìm ra lời đáp, nhỏ quay qua tâm sự với cô bạn thân. Không chần chừ cô bạn đã giới thiệu nhỏ đến Dòng Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu.
Nhỏ đã quyết định! lần thứ ba tham gia khóa tìm hiểu ơn gọi, nhỏ e dè hơn những vẫn thử sức mình. Nhỏ tìm đến Dòng Nữ Tỳ Thánh Tâm Chúa Giêsu. Đứng trước ngôi nhà đơn sơ đó, nhỏ khong nghĩ đó là một nhà Dòng. nhưng khi đặt chân vào bên trong, bầu không khí cộng đoàn để lại trong nhỏ một ấn tượng dễ thương về đời tu và sự giản dị của nó. Nhỏ thầm nghĩ: "Đây đúng là nơi mình đang tìm kiếm!" Sau những ngày ngắn ngủi ở với cộng đoàn nhỏ bé này, nhỏ quyết định dấn thân.
Nhìn lại tất cả những sự kiện cuộc đời đã đi qua, nhỏ xác tín một điều rằng Chúa luôn đồng hành với nhỏ trên suốt hành trình này. 

0 comments:

Post a Comment

 
Back to Top