SUY NIỆM LỜI CHÚA
Thứ Ba 19/11/2013 sau CN XXXIII TN
Bài đọc: Mcb 6, 18-31
Hồi ấy, có một người tên là E-la-da, một trong những kinh sư
quan trọng tuy tuổi đã cao nhưng trông rất đẹp lão. Ông bị ép phải há miệng ăn
thịt heo. Nhưng ông thà chết vinh hơn sống nhục, nên đã tự ý tiến ra nơi hành
hình, sau khi đã khạc nhổ hết thịt ra. Ông đã làm như vậy theo thói thường của
những người can đảm là từ chối những thứ Luật Lệ không cho phép ăn, dù phải ăn
để sống. Vì quen biết ông E-la-da đã lâu năm, nên những người chủ toạ bữa tiệc
cúng thần trái với Lề Luật, kéo riêng ông ra một chỗ. Họ khuyên ông nói với
người ta đem thịt đến, thứ thịt được phép dùng, tự tay ông dọn lấy, rồi giả vờ
như thể mình đang ăn thịt cúng do vua truyền. Làm như vậy ông mới thoát chết,
lại còn được đối xử nhân đạo, vì trước kia ông đã xử tốt với họ. Nhưng ông đã
có một quyết định dứt khoát, thật xứng với tuổi cao, và uy thế của bậc lão
thành, với vẻ khả kính của mái tóc trắng phau vì lao tâm khổ tứ, với tác phong
hoàn hảo từ buổi thiếu thời, nhất là phù hợp với Luật thánh do chính Thiên Chúa
lập ra. Ông trả lời họ thật đích đáng là cứ việc đưa ngay ông xuống âm phủ. Ông
nói: “Ở tuổi chúng tôi, giả vờ là điều bất xứng, e rằng có nhiều thanh niên sẽ
nghĩ là ông già E-la-da đã chín mươi tuổi đầu, mà còn theo những lề thói dân
ngoại. Rồi bởi tôi đã giả vờ và ham sống thêm một ít lâu nữa, nên họ bị lầm lạc
vì tôi, còn tôi thì chuốc lấy vết nhơ và ô nhục cho tuổi già. Dù hiện nay tôi
có tránh được hình phạt của người ta, thì sống hay chết tôi cũng sẽ không thoát
khỏi bàn tay của Đấng Toàn Năng. Vậy giờ đây, khi can đảm từ giã cuộc đời, tôi
sẽ tỏ ra xứng đáng với tuổi già, và để lại cho đám thanh niên một tấm gương cao
đẹp về cái chết tự nguyện và cao quý, vì đã trung thành với các Lề Luật đáng
kính và thánh thiện.”
Nói thế rồi, ông đi thẳng đến nơi hành hình. Những người
điệu ông đến nơi đó đổi thiện cảm họ vừa có đối với ông thành ác cảm, vì họ cho
những lời ông nói là điên khùng. Khi sắp chết vì đòn vọt, ông vừa rên vừa nói:
“Đức Chúa là Đấng thông suốt mọi sự, hẳn Người biết là dù có thể thoát chết, nhưng
tôi vẫn cam chịu những lằn roi gây đau đớn dữ dằn trong thân xác, còn trong tâm
hồn, tôi vui vẻ chịu khổ vì lòng kính sợ Người.” Con người ấy đã từ giã cuộc đời như thế đó. Cái chết của ông
để lại không những cho các thanh niên, mà còn cho đại đa số dân chúng một tấm
gương về lòng cao thượng và một hình ảnh đáng ghi nhớ về nhân đức.
Tin Mừng: Lc 19, 1-10
Khi ấy, Đức Giê-su vào Giê-ri-khô, đi ngang qua
thành phố ấy. Ở đó có một người tên là Da-kêu; ông đứng đầu những người thu thuế,
và là người giàu có. Ông ta tìm cách để xem cho biết Đức Giê-su là ai, nhưng
không được, vì dân chúng thì đông, mà ông ta lại lùn. Ông liền chạy tới phía
trước, leo lên một cây sung để xem Đức Giê-su, vì Người sắp đi qua đó. Khi Đức
Giê-su tới chỗ ấy, thì Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Da-kêu, xuống
mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông!” Ông vội vàng tụt xuống, và mừng rỡ
đón rước Người. Thấy vậy, mọi người xầm xì với nhau: “Nhà người tội lỗi mà ông ấy
cũng vào trọ!” Ông Da-kêu đứng đó thưa với Chúa rằng: “Thưa Ngài, tôi xin lấy
phân nửa tài sản của tôi mà cho người nghèo; và nếu tôi đã chiếm đoạt của ai
cái gì, tôi xin đền gấp bốn.” Đức Giê-su mới nói về ông ta rằng: “Hôm nay, ơn cứu
độ đã đến cho nhà này, bởi người này cũng là con cháu tổ phụ Áp-ra-ham. Vì Con
Người đến để tìm và cứu những gì đã mất.”
SUY NIỆM:
Trong bài Tin Mừng hôm nay mời chúng
ta suy tư một hình ảnh khác của Chúa Giêsu, một con người đi đến đâu người người
khao khát xin được theo Ngài. Như Phaolô trên đường đi tới Damas đã được biến đổi
sau cú ngã ngựa. Từ một con người bách hại đạo, ngài trở thành một tông đồ nhiệt
thành. Magdalene cũng vậy, từ một con người tội lỗi, nhưng Thiên Chúa đã thay đổi.
Và Giakêu hôm nay cũng vậy, ông đã nghe nhiều lời đồn thổi về Đức Giêsu, nên
ông tò mò để xem gương mặt Chúa Giêsu như thế nào. Sự tò mò nãy đã thay đổi cuộc
đời ông.
Thời nào cũng vậy, những người làm
nghề thế vụ, hải quan thì hầu như ai cũng tìm cách ăn bẩn, tham nhũng, hối lộ
như là một chuyện đương nhiên. Con người Giakêu này cũng vào vòng xoay lẩn quẩn
của tiền và danh vọng. Nhưng sau lần đầu gặp gỡ Đức Giêsu, ông đã từ bỏ tất cả
những gì cả đời ông thu vén. Thiên Chúa có những đường lối nhiệm mầu riêng của
Ngài. Ngài luôn mời gọi những người tội lỗi như chúng ta trở thành những người
theo Ngài hăng say nhất. Giakêu là loại người như vậy, một kẻ tội lỗi như tôi
và bạn. Lời mời gọi ông ta hối cải có thể như là sự chủ động của ông, nhưng
không phải vậy. Đó là từ Chúa Giêsu, người đã gọi Giakêu trả lại tiền mà ông đã
lấy cắp từ tiền thuế của đồng bào ông và đã sống cuộc đời tội lỗi với những đồng
tiền nhơ bẩn ấy.
Chúa Giêsu luôn mời gọi
chúng ta hối cải. Ngài dùng nhiều cách để lôi kéo chúng ta trở về với Ngài.
Cũng có những lúc Ngài phải quấy rối lương tâm chúng ta. Lúc khác Ngài dùng
người khác để đánh động tâm hồn chai cứng khô cằn của chúng ta. Vậy chúng ta
hãy nhạy cảm hơn để lắng nghe lời mời gọi của Ngài.
Cuộc
sống không bao giờ giống nhau cả khi cuộc đời chúng ta không có Thiên Chúa.
Chúng ta có thể tạm thời vui vẻ với những thứ cuộc đời dâng hiến cho chúng ta.
Nhưng tin rằng tất cả những thứ hiện diện trên cuộc đời này chỉ là một thứ rác
rưởi ngụy trang bởi lớp vỏ bọc xinh đẹp bên ngoài để đánh lừa chúng ta. Hãy cẩn
trọng suy xét điều này. Hãy tỉnh thức với những cuộc tình chúng ta dành cho chủ
nghĩa vật chất khi chúng ta còn thời gian để điều chỉnh lại thái độ sống của
mình.
0 comments:
Post a Comment